|
Hồ
công quyết kế thừa cơ,
Lễ tiên binh hậu khắc cờ tập công. (*)
|
2510. |
Kéo
cờ chiêu phủ tiên phong, (*)
Lễ nghi dàn trước bác đồng phục sau.
Từ công hờ
hững biết đâu,
Đại quan lễ phục ra đầu cửa viên.
Hồ công ám hiệu
trận tiền, |
2515. |
Ba bề phát súng bốn bên kéo cờ.
Đang khi bất ý chẳng ngờ,
Hùm thiêng khi đã sa cơ cũng hèn!
Tử sinh liều giữa trận tiền,
Dạn dầy cho biết gan liền tướng quân! |
2520. |
Khí
thiên khi đã về thần,
Nhơn nhơn còn đứng chôn chân giữa vòng!
Trơ như đá vững như đồng,
Ai lay chẳng chuyển ai rung chẳng rời.
Quan quân truy sát đuổi dài, (*)
|
2525. |
Ầm
ầm sát khí ngất trời ai đang.
Trong hào ngoài lũy tan hoang,
Loạn quân vừa dắt tay nàng đến nơi.
Trong vòng tên đá bời bời,
Thấy Từ còn đứng giữa trời trơ trơ. (*)
|
2530. |
Khóc rằng: Trí dũng có thừa,
Bởi nghe lời thiếp nên cơ hội này.
Mặt nào trông thấáy nhau đây?
Thà liều sống thác một ngày với nhau!
Dòng thu như dội cơn sầu, |
2535. |
Dứt
lời nàng cũng gieo đầu một bên.
Lạ thay oan khí tương triền! (*)
Nàng vừa phục xuống Từ liền ngã ra.
Quan quân kẻ lại người qua,
Xót nàng sẽ lại vực ra dần dần. |
2540. |
Đem
vào đến trước trung quân,
Hồ công thấy mặt ân cần hỏi han.
Rằng: Nàng chút phận hồng nhan,
Gặp cơn binh
cách gian nan không lường!
Đã hay thành toán miếu đường, (*)
|
2545. |
Giúp
công cũng có lời nàng mới nên.
Bây giờ sự đã vẹn tuyền,
Mặc lòng nghĩ lấy muốn xin bề nào?
Nàng càng giọt ngọc tuôn dào
,
Ngập ngừng mới gởi thấp cao sự lòng. |
2550. |
Rằng:
Từ là đấng anh hùng,
Dọc ngang trời rộng vẫy vùng bể khơi!
Tin tôi nên quá nghe lời,
Đem thân bách
chiến làm tôi triều đình.
Ngỡ là phu quý phụ vinh, (*)
|
2555. |
Ai ngờ một phút tan tành thịt xương!
Năm năm trời bể ngang tàng,
Dấn mình đi bỏ chiến trường như không.
Khéo khuyên kể lấy làm công,
Kể bao nhiêu lại đau lòng bấy nhiêu! |
2560. |
Xét
mình công ít tội nhiều,
Sống thừa tôi đã nên liều mình tôi!
Xin cho tiện
thổ một doi,
Gọi là đắp điếm lấy người tử sinh.
Hồ công nghe nói thương tình, |
|
Truyền cho mai táng di hình bên sông. |