|
Cho
hay muôn sự tại trời,
Phụ người, chẳng bỏ khi người phụ ta! (*)
Mấy người bạc ác tinh ma, |
2395. |
Mình
làm mình chịu kêu mà ai thương.
Ba quân đông mặt pháp trường, (*)
Thanh thiên, bạch nhật rõ ràng cho coi.
Việc nàng báo phục vừa rồi,
Giác Duyên vội vã gởi lời từ qui
. |
2400. |
Nàng
rằng: Thiên tải nhất thì, (*)
Cố nhân đã dễ mấy khi bàn
hoàn .
Rồi đây bèo hợp mây tan,
Biết đâu hạc nội mây ngàn là đâu! (*)
Sư rằng: Cũng chẳng mấy lâu, |
2405. |
Trong
năm năm lại gặp nhau đó mà.
Nhớ ngày hành
cước phương xa,
Gặp sư Tam Hợp vốn là tiên tri
.
Bảo cho hội ngộ chi kỳ,
Năm nay là một nữa thì năm năm. |
2410. |
Mới
hay tiền
định chẳng lầm,
Đã tin điều trước ắt nhằm việc sau.
Còn nhiều ân ái với nhau,
Cơ duyên
nào đã hết đâu vội gì?
Nàng rằng: Tiền định tiên tri, |
2415. |
Lời
sư đã dạy ắt thì chẳng sai.
Họa
bao giờ có gặp người,
Vì tôi cậy hỏi một lời chung thân. (*)
Giác Duyên vâng dặn ân cần,
Tạ từ thoắt đã dời chân cõi ngoài. |
2420. |
Nàng từ ân oán rạch ròi,
Bể oan dường đã vơi vơi cạnh lòng.
Tạ ân lạy trước Từ công:
Chút thân bồ liễu nào mong có rày!
Trôm nhờ sấm sét ra tay, |
2425. |
Tấc
riêng như cất gánh đầy đổ đi!
Chạm xương chép dạ xiết chi,
Dễ đem gan óc đền nghì trời mây!
Từ rằng: Quốc sĩ
xưa nay,
Chọn người tri kỷ một ngày được chăng? |
2430. |
Anh hùng tiếng đã gọi rằng,
Giữa đường dẫu thấy bất bằng mà tha!
Huống chi việc cũng việc nhà,
Lọ là thâm tạ mới là tri ân.
Xót nàng còn chút song thân, |
2435. |
Bấy
nay kẻ Việt người Tần cách xa.
(*)
Sao cho muôn dặm một nhà,
Cho người thấy mặt là ta cam lòng.
Vội truyền sửa
tiệc quân trung,
Muôn binh nghìn tướng hội đồng tẩy oan. |
2440. |
Thừa
cơ trúc chẻ ngói tan,
Binh uy từ ấy sấm ran trong ngoài.
Triều đình riêng một góc trời,
Gồm hai văn võ rạch đôi sơn hà.
(*)
Đòi cơn gió quét mưa sa, |
2445. |
Huyện
thành đạp đổ năm tòa cõi Nam.
Phong trần mài một lưỡi gươm,
Những loài giá áo túi cơm sá gì! (*)
Nghênh ngang một cõi biên thùy,
Thiếu gì cô quả thiếu gì Bá vương
! |
2450. |
Trước cờ ai dám tranh cường,
Năm năm hùng cứ một phương hải tần. |